Tôi tốt nghiệp năm 2006 từ trường ĐH Kỹ Thuật Công Nghiệp Thái Nguyên với bao ước mơ và hoài bão. Cũng như bao sinh viên mới ra trường khác, tôi luôn mong mỏi có được công việc như mình ước mơ, được làm đúng chuyên môn trong một môi trường chuyên nghiệp. Và “cái tát” đầu tiên của cuộc đời làm cho chàng sinh viên mới ra trường tỉnh mộng. Không phải cứ có bằng ĐH là có thể kiếm được công việc như ý. Hàng chục bộ hồ sơ gửi đi trong vô vọng và cho đến khi liên tiếp được gọi phỏng vấn lần đầu rồi cũng chẳng thấy bóng dáng lần 2. Tôi thất vọng tràn trề, thằng bạn thân học cùng Đại học đỗ luôn vào công ty của Nhật mà sinh viên chúng tôi vẫn hằng ao ước, trong khi tôi qua 3 lần phỏng vấn vẫn không đỗ.
Trời không phụ lòng người, những lần sau đó tôi nhận được nhiều lời mời phỏng vấn từ các công ty mà tôi không hề nộp hồ sơ. Họ tìm thấy thông tin của tôi trên mạng tuyển dụng. Vì không chủ động tìm hiểu trước, tôi nhận lời làm việc nhưng sau đó lại “trốn chạy”, thậm chí có công ty tôi chỉ làm việc vỏn vẹn 10 ngày là đã xin nghỉ vì không phù hợp. Cho đến nay tôi đã trải qua 7 công ty, Việt Nam có, Nhật Bản có, Đài Loan có, Trung Quốc có và đến 50% trong số đó phá sản khiến tôi vài lần thất nghiệp.
Sự trải nghiệm trong công việc đã mang lại cho tôi những kinh nghiệm và bài học giá trị, tôi có thể làm việc với rất nhiều người với tính cách khác nhau, đã không ít lần “đối đầu” với các phòng ban khác mà đồng nghiệp vẫn nhìn tôi như nhìn một vị “anh hùng”, họ ngưỡng mộ bởi cá tính của tôi, quyết đoán, có chính kiến nhưng vẫn điềm đạm. Nhưng vòng quay công việc đã cuốn tôi đi quá xa, ngoảnh lại thì mình đã ngoài 30, tôi nhận ra mình đã bỏ qua bao điều thú vị của cuộc đời. Tôi như người chới với giữa dòng sông, mặc nhiên cho dòng nước cuốn đi, nhiều khi muốn bấu víu vào một cái phao nào đó nhưng nó lại quá xa vời. Giá mà mình biết “bơi”, tôi thầm nghĩ, tôi sẽ bơi về nơi mà mình muốn.
Tôi biết mình phải thay đổi nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu. Và rồi tôi đọc sách. Tôi bắt đầu đọc sách từ năm 2012 khi mà đứa con gái đầu lòng của tôi tròn 4 tuổi. Quyển sách đầu tiên tôi mua là “Con cái chúng ta đều giỏi” của Adam Khoo với mong muốn tìm cách để con tôi sau này sẽ giỏi hơn cha mẹ. Và rồi tôi bắt đầu đam mê sách, tôi đặt mua nhiều sách hơn và tìm kiếm ebook để đọc. Nếu để ý, các bạn sẽ thấy rằng nhân viên văn phòng sẽ luôn có thời gian rảnh rỗi nào đó và nếu bạn làm một phép tính cộng chi ly thì bạn sẽ giật mình bởi lượng thời gian mà bạn dư ra trong một ngày, một tuần hoặc một tháng. Nhưng đa phần trong chúng ta đã lãng phí thời gian này một cách vô ích vào những việc vô bổ như tán gẫu, lướt web, chơi game, chat chit, Facebook. Tôi cũng đã từng lãng phí thời gian vào những việc vô nghĩa và thầm tiếc nuối khi để mất một thứ quý giá nhất đó là thời gian. Nếu quãng thời gian qua chúng ta tận dụng để đọc sách, học ngoại ngữ, đào sâu chuyên môn, nghiên cứu lĩnh vực mới thì giờ đây chúng ta sẽ là ai? Tôi học được một câu châm ngôn của Trung Quốc: “The best time to plant a tree was 20 years ago. The second best time is now” (Thời gian tốt nhất để trồng một cái cây là cách đây 20 năm. Thời gian tốt thứ hai là bây giờ).
Và tôi đã đưa ra một quyết định táo bạo, tôi tự đề xuất việc thăng chức với cấp trên, và tôi đã thành công. Nếu không có mục tiêu sẽ không có động lực để hành động và chúng ta cần có lòng can đảm để hành động. Hãy xây dựng cho mình một vị anh hùng để noi theo, để có động lực và lòng can đảm cho mỗi trận chiến. Nếu bạn không có vị anh hùng nào trong tâm trí, bạn có thể bắt đầu với cuốn sách “Dám mơ ước để trưởng thành” của Sandra McLeoh Humphrey.
Một chặng đường dài mà tương lai vẫn ở phía trước. Tôi đã học được cách bằng lòng với những gì mình đang có và không ngừng nỗ lực theo đuổi ước mơ. Và cuộc đời thật đơn giản, cuối cùng cái mà chúng ta tìm kiếm là niềm hạnh phúc, nếu chưa có được nó bạn chỉ cần thay đổi chính mình. Như câu nói “Life is simple. Are you happy? Yes? Keep going. No? Change something”_Unknown (Cuộc sống vốn đơn giản. Bạn có hạnh phúc không? Có. Hãy duy trì nó. Không? Hãy thay đổi_ Khuyết danh)
_Chia sẻ từ bạn Cao Xuân Hoàng _
Bài viết dành riêng cho thành viên của HR Insider.