10 năm trước, ai sở hữu trong tay một chiếc điện thoại Nokia, Sony Ericsson, người đó đích thị là một dân chơi “sừng sỏ”, “đẳng cấp”.
10 năm trước, mỗi lần soạn tin nhắn, chúng ta phải cân nhắc rất lâu, bởi chỉ cần hơn nhau một kí tự, ta cũng có thể phải trả giá gấp đôi số tiền cho một tin nhắn.
10 năm trước, Internet chưa phủ mọi ngóc ngách như bây giờ, gọi điện, nhắn tin vừa tốn tiền, lại không thấy mặt nhau, nên chúng ta ai nấy đều ra sức kiếm cho mình một tụ điểm để anh em xum họp, chuyện trò rôm rả.
Bộ phim 10 năm trước thuộc thể loại phim viễn tưởng, đến nay những tình tiết trong đó đã trở thành những điều phổ cập trong đời sống sinh hoạt.
Thông qua những chi tiết trên, chắc các bạn cũng dần mường tượng ra, thế giới chúng ta phát triển với tốc độ chóng mặt thế nào. Lượng thông tin chúng ta tạo ra ngày hôm nay hơn gấp nhiều lần so với thế hệ trước, và không hề có dấu hiệu hạ nhiệt. Tất cả những món đồ chúng ta thấy là sành điệu, đẳng cấp, hợp gu bây giờ, rất có thể ngày mai đã bị gán cho những thuật ngữ khắt khe như lỗi mốt, thảm hoạ,…
Con người chúng ta cũng không phải ngoại lệ. Nếu “ngoan cố” mà giữ vững những đặc điểm này, chẳng cần đến 10 năm, bạn sẽ nhanh chóng thấy mình trở nên cổ lỗ, lạc lõng với xã hội.
Những người không chịu học hỏi
Anh S. ở công ty cũ làm nhân viên bán hàng. Anh chỉ cần làm hết phần việc của mình là có thể về nhà. Anh đi muộn về sớm, ở nhà rảnh rỗi thì lôi điện tử, cày những tựa game kinh điển, độc quyền trên PS4. Có thể gói gọn cuộc đời anh trong một chữ: NHÀN. Anh làm công việc của mình liên tục trong 9 năm và thấy rất ổn. Chỉ đến khi lấy vợ, sinh con, gồng gánh các khoản chi phí về nhà cửa như tiền điện, tiền nước… anh mới thấy thu nhập hiện tại của mình không đủ, và cân nhắc một công việc mới.
Tính tới tính lui, anh mới phát hiện hoá ra mình không có quá nhiều lựa chọn. Những công việc với mức lương tốt hơn đòi hỏi nhiều kinh nghiệm và kĩ năng hơn, anh không làm được. Còn những công việc anh có khả năng làm, thì mức lương lại không tốt bằng công việc hiện tại, hoặc có nhỉnh hơn nhưng lại ưu tiên cơ hội cho những nhân viên trẻ.
Bây giờ mỗi lần đụng tới chuyện công việc, anh lại thở dài hối hận những tháng năm tuổi trẻ của mình. Anh than ngắn thở dài, xuýt xoa vì khoảng thời gian bỏ phí.
Những người bình thường
Thời điểm hiện tại, những công việc với mức thu nhập hấp dẫn tuy có mức cầu lao động lớn hơn mức cung lao động rất nhiều, tuy nhiên ban lãnh đạo lại không mấy khi tuyển được người phù hợp. Lí do vì những người này không gây ấn tượng được về năng lực của họ, hay nói cách khác, vì những người này quá “bình thường”. Ban lãnh đạo luôn mong chờ một người có những khả năng nổi trội, và ít khi để tâm đến những người không gây được sự chú ý đặc biệt nào trong suốt thời gian phỏng vấn.
Công ty nhân sự gần đây có 2 nhân viên mới. Vì tôn trọng và muốn bảo mật thông tin của họ, xin phép được đặt tên 2 người này là A và B. Trong thời hạn thử việc, hai người đều cho thấy sự cố gắng của mình, chứng tỏ với ban lãnh đạo về sự xứng đáng của mình cho vị trí họ lựa chọn. Tuy nhiên, khi bắt đầu đi làm chính thức, ban lãnh đạo chỉ giữ lại nhân viên A. Người B cảm thấy bất mãn, anh ta cho rằng thật bất công khi người cần cù hơn lại không được nhận. Cần cù, nỗ lực cố gắng quả là một ưu điểm của người B, nhưng người A được giữ lại, đơn giản vì anh ta biết nói tiếng Anh, trong khi người B một chữ bẻ đôi cũng không biết.
Một điểm đặc biệt bạn có sẽ mở ra cho bạn vô số những cơ hội mà những người khác ngày đêm mơ về. Hơn nhau một kĩ năng, nhưng đoạn đường bạn bước được chắc chắn sẽ vượt xa những người không sở hữu kĩ năng ấy. Trau dồi bản thân, biến mình thành một “Special One”, bạn sẽ có ưu thế vượt trội trên đường đời.
Những người không biết cách ăn nói
Networking có thể nói là kĩ năng quan trọng bậc nhất trong xã hội hiện đại. Những người không biết cách mở rộng mạng lưới quan hệ của mình sẽ không thể thích ứng kịp thời với sự biến chuyển của thời đại và nhanh chóng bị đào thải khỏi xã hội.
Thời còn đi học, trong lớp anh T. có một cao thủ, điểm kiểm tra của anh ấy lúc nào cũng nằm trong Top 3 của lớp. Bạn này không thích kết bạn giao lưu, cả ngày chỉ cắm đầu trong sách vở. Bạn được nhận vào một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài, và thành tích này còn trở nên đáng tự hào hơn khi cả nước chỉ có 10 người được lựa chọn trong năm ấy.
Anh T. bị cắt đứt liên lạc với cậu bạn “thần đồng” này kể từ khi cậu xuất ngoại. Buổi họp lớp, khi ngồi tán gẫu với những người bạn của mình và rất ngạc nhiên khi hay tin của chàng “cao thủ” nọ. Cậu đã bỏ học về quê làm ruộng, hơn 30 tuổi đầu vẫn chưa yên bề gia thất, và thần kinh cậu có dấu hiệu không ổn định.
Trong lúc trà dư tửu hậu, anh này mới ngồi buồn bã kể, sau khi bỏ học đi làm, vì trước giờ quen sống khép kín, “thiên tài năm nào” không thể hoà đồng với đồng nghiệp. Ban lãnh đạo sau khi xét thấy anh không có khả năng làm việc nhóm, đã quyết định sa thải anh. Anh đã tìm một vài công việc mới, nhưng tất cả đều không suôn sẻ, nguyên nhân không phải do anh thiếu năng lực chuyên môn, mà do anh không biết cách nói chuyện để giải quyết vấn đề với đồng nghiệp.
Bạn có thể rất giỏi, nhưng nếu bạn không biết cách cư xử với những người bạn làm việc cùng, bạn sẽ không bao giờ có thể làm tốt công việc của mình được.
— HR Insider / Theo Cafebiz —
Bài viết dành riêng cho thành viên của HR Insider.