Tôi 30 tuổi, vẫn chưa làm Manager, nhưng tôi chưa bao giờ đánh giá thành công hay thất bại của một ai đó chỉ qua một chức danh trên danh thiếp hay một chữ ký trong email. Tôi cật lực phản đối những người vội vàng đánh giá năng lực của người khác khi chỉ biết tên trường mà họ đã tốt nghiệp. Tại sao mọi người chỉ nhìn vào một tấm bằng để đánh giá cả một con người?
“Khi coi nghề của mình là nghiệp, em mới có thể yêu, cảm nhận và hết mình vì nó được. Đến lúc em “cảm” được nghề trợ lý, thì đó sẽ là cơ hội để em có thể học hỏi và đạt được những nấc thang mới trong sự nghiệp nhanh nhất” ...
Mình năm nay đã 32 tuổi đời và đã có hơn 09 năm tuổi nghề Nhân sự. Bạn có biết hiện tại mình đang làm chức vụ gì không? Vẫn là “Chuyên viên Nhân sự”! Khi đọc chủ đề “30 tuổi chưa làm Manager là thất bại?” của chương trình Văn Phòng Confessions, mình có cảm giác chạnh lòng.
“Trong đánh giá của các nhà quản lý Nhật, người Việt nổi bật với sự chăm chỉ, cẩn thận, đôi khi nhiều tham vọng. Tuy nhiên, đâu đó ở một nhóm nhân sự vẫn có điều chưa hài lòng về kỹ năng báo cáo chưa chi tiết và công tác quản trị…”
Nếu như được lựa chọn, tôi mong mình sẽ quyết đoán hơn và cố chấp hơn với cuộc sống của mình… Đừng nhu nhược như tôi!
Nhang, tương ớt, quần đùi, giấy vệ sinh… là những món quà Tết độc, lạ mà các công ty, doanh nghiệp ở Việt Nam từng dùng để thưởng cho nhân viên.