#Trongkhámcóphá
Định nghĩa về thành công của mỗi người mỗi khác, có người muốn thật nhiều tiền, có người chỉ muốn an yên… còn với mình thì thành công có thể chỉ đơn giản là có cái gì đó ý nghĩa để làm, có ai đó để yêu thương và có cái gì đó để hy vọng. Và nếu là như vậy thì cuộc sống đến thời điểm này cũng có thể gọi là thành công đối với mình.
Trải qua một chặng đường khá dài với nhiều thăng trầm, bài viết này sẽ là một đoạn trải lòng cho những khoảnh khắc mình từng trải qua, những lượm lặt trên suốt con đường đó với hy vọng là đâu đó sẽ có vài điểm mà các bạn có thể nắm bắt được và dùng nó làm bài học tốt hơn cho cuộc sống, công việc hay chính bản thân các bạn. Để rồi từ đó mọi người có thể xây dựng thành công theo đúng ý nghĩa mong muốn của chính các bạn.
Mình rời Việt Nam sang Úc du học vào năm 2009, lúc đó thì gia đình bảo là đi để rồi định cư lại vì có nhiều cơ hội. Mình thì tò mò muốn đi để xem ngoài kia thế nào. Rồi cũng chọn một trường trong danh sách nhiều trường ở Úc, mình chọn Melbourne vì nó có nét cổ kính và đa dạng về văn hoá. Thời đó cũng có nhiều trường hay, tuy nhiên cuối cùng chốt hạ tại trường La Trobe vì mình thích câu motto của trường “Qui cherche trouve” (Whoever seeks shall find) – nghĩa là “Ai tìm thì sẽ thấy”. Câu này đi theo mình trong suốt chặng đường mình đi học tại Úc cho đến lúc về Việt Nam, mãi đến bây giờ nguyên tắc này vẫn hiện diện gần như trong tất cả mọi thứ mình làm và có lẽ cũng là thứ mình sẽ theo đuổi suốt đời.
Quay lại câu chuyện thì sau khi học xong đại học ở Úc, mình cũng ở lại 2 năm để làm việc như nhiều người khác. Rồi sau đó mình quyết định về Việt Nam để làm việc vì gần với gia đình. Lúc quyết định quay về thì cũng ngồi suy nghĩ là mức lương bên này đang ổn, cuộc sống điều kiện tốt vậy có nên bỏ để quay về không? Nhưng rồi mình cũng ngồi xuống và thực sự suy nghĩ, nghĩ về việc mình muốn gì và tìm kiếm gì cho công việc, cuộc sống của mình.
Rồi mình mới phát hiện ra là mình thích lắm không khí rộn ràng và sôi nổi của người Việt chúng ta, mình thích cách người ta nói và trao đổi với nhau bằng tiếng Việt – nhất là những người địa phương chất phác thật thà. Mình thích cảnh chợ Việt mỗi bữa sáng khi mọi người gặp mặt hỏi han nhau và mình thích nhiều điều về đất nước chúng ta. Còn về công việc thì mình tìm kiếm một cái gì đó có thể cho mình cơ hội để làm và phát triển những thứ mình đam mê, nếu có năng lực thì làm ở đâu mình cũng sẽ xoay được, nghĩ vậy nên mình khăn gói lên máy bay về Việt Nam luôn.
Với bằng cử nhân Kế toán của Úc thì lẽ thường tình sẽ đi thẳng vào Big4 hay tài chính, nhưng đợt đó mình nghĩ là nếu về Việt Nam mà đi làm Big4 thì cũng hơi chán, nên có lẽ tìm cái gì đó làm thương mại sẽ vui hơn. Và cũng như bao người trẻ khác, đã nói về thương mại thì làm giàu và nhiều tiền thông thường sẽ quy về bất động sản, nghĩ vậy nên mình tìm một công ty phát triển dự án BĐS và xin vào làm. Cũng hơi lạ vì một người học về kế toán và số lại đi làm về dự án và đất đai, vì mình không làm trong phòng kế toán mà lao thẳng vào phòng phát triển dự án. Nhưng không may là sau 01 năm làm việc, công ty có vài biến cố cũng như vài điều chỉnh mà mình nghĩ không còn phù hợp với những giá trị mình tìm kiếm, thế nên mình quyết định off.
Cũng dành một thời gian để tìm kiếm và tìm hiểu thì một cơ hội khác xuất hiện, cơ hội này đến từ một buổi chiều mình lên TechAsia đọc thông tin về startup chơi và nhìn thấy (ai tìm thì sẽ thấy là có thật nha) là Ninja Van (Ninja Van) vừa mới mở rộng thị trường ở Việt Nam và đang tuyển người. Vậy là mình chuẩn bị hồ sơ để phỏng vấn, đợt đó mình được hỏi chọn một trong ba vị trí, một là quản lý giao hàng với công việc ngồi theo dõi máy tính xem đơn hàng như thế nào, hai là tài chính vì đó là chuyên môn mình học và ba là “Expansion” – mở rộng mạng lưới văn phòng và giao nhận của Ninja Van khắp Việt Nam. Với một người luôn tìm tòi và hay khám phá như mình thì lựa chọn số ba là quá hiển nhiên, rồi mình bắt đầu sự nghiệp Expansion của mình ở Ninja Van Vietnam từ đó.
Ninja Van có lẽ là cột mốc đáng nhớ nhất trong sự nghiệp của mình, từ một vài trạm giao hàng nhỏ mình cùng các anh chị em trong team phát triển và mở rộng quy mô lên đến hàng trăm trạm với con số nhân viên lên đến vài nghìn người. Đỉnh điểm là đến cuối năm 2018 tụi mình đã phủ được hết cả Việt Nam, và mình còn nhớ là có đứng nói một cách tự tin với anh em trong buổi Year End Party rằng: Không có một ngõ ngách nào ở Việt Nam mà Ninja Van không giao hàng tới được.
Cũng do tính chất công việc là vậy nên mình có cơ hội đi nhiều, nhìn nhiều, tiếp xúc nhiều và học nhiều về công việc, về văn hoá, về con người và đời sống của người Việt Mình ở những vùng khác nhau của đất nước. Những trải nghiệm này đã phần lớn tôi rèn và định hình được quan điểm, cách sống của mình cho những năm về sau. Đặc biệt là những hiểu biết về con người, những va chạm trong công việc, những khó khăn về khác biệt văn hoá hay những giai đoạn kinh tế suy trầm,… Tất cả đều cho mình nhiều thứ quý giá về việc làm, con người và cuộc sống. Đó cũng là giai đoạn thúc đẩy mình bắt đầu viết bài trên Linkedin, về những gì mình trải qua, những vấn đề mình thấy và những thứ mình nghĩ là nếu làm được thì sẽ giải quyết được vấn đề – với hy vọng là có ai đó đọc thì họ sẽ không bị vấn đề giống như mình. Nghĩ như vậy rồi mình bắt đầu viết và viết đến tận bây giờ.
Sau Ninja Van thì mình có join EcoTruck là một công ty Logistic ứng dụng công nghệ để giải quyết bài toán Logistics của nước ta. Dù là cùng công ty Logistic nhưng EcoTruck tập trung vào mảng giao hàng khác là First mile, depot, cảng, đường thuỷ, đường sắt,… là những mảng có thể gọi là mới với mình. Vì nếu nói về giao hàng xe máy hay xe tải thì mình biết nhiều, nhưng còn quản lý xe containers thì là cái mới – nhưng mới thì lại rất hay và thú vị để tham gia, học hỏi và khám phá. Và như vậy một lần nữa mình bước tiếp vào một vùng đất mới với rất nhiều thử thách và thú vị.
Đến hết năm 2022, sau 2 năm làm việc tại EcoTruck, mình quyết định off để lo một vài chuyện ở nhà, và cũng là để có thời gian làm những thứ mình ấp ủ từ rất lâu. Tính đến thời điểm viết bài này thì đã là 06 tháng kể từ lúc mình rời EcoTruck, mình sắp xếp lại công việc ở nhà, dành nhiều thời gian hơn cho việc đọc và viết, tạo ra và xây dựng một nhóm gọi là Find Forward, để giúp các bạn trẻ có sự chuẩn bị tốt hơn cho hành trang sự nghiệp và cuộc sống. Gần đây nhất chính là dự án Find Forward Open Library – Thư viện mở dành cho cộng đồng. Mình cũng đi nhiều và gặp rất nhiều người bạn mới, nhất là những người quan tâm đến giáo dục và muốn làm những thứ có ích cho cộng đồng người Việt chúng ta. Đây có thể nói là giai đoạn đặc biệt cũng như thú vị nhất mình từng có trong cuộc sống của mình cho đến thời điểm hiện tại.
Trên đây là câu chuyện của anh Harvey Trần về hành trình sự nghiệp của anh từ khi còn là một cử nhân Kế toán cho đến một nhà hoạt động tự do, với mục đích tạo ra những giá trị tích cực cho người trẻ.
Vậy liệu quý độc giả có thắc mắc rằng, nếu ngày đó anh Harvey Trần không lựa chọn quay về Việt Nam mà lại quyết định định cư ở Úc, thì câu chuyện của anh sẽ rẽ sang hướng nào? VietnamWorks mời các bạn cùng đón chờ phần tiếp theo trong câu chuyện về hành trình của anh Harvey trong thời gian sớm nhất nhé!
Nhận bài viết qua email cùng
HR Insider – VietnamWorks.